Guest
  • Guest
  • Guest Người bắt đầu chủ đề
10 tháng trước
Bài 1:
Ngâm thơ ta vốn không ham
Nhưng vì danh hiệu biết làm sao đây
Thơ văn củ chuối, củ khoai
Vừa ngâm, vừa đợi danh hiệu thi ca
Bài 2:
Bồi hồi độc bộ chợ hợp phì
Tiền thì không có nhưng gì cũng muốn mua
Loanh quanh kẻ đứng, người ngồi
Nhìn mặt thì ngu thế nhưng kẻ nào cũng gian
Mua đồ như thế mua dâm
Hết tỉ võ, lại kho rồi giếng mình cũng chơi
Kì kèo bớt một thêm hai
Giờ lâu ngã giá 1 bình 4 chai
Bài 3:
chục năm trong cõi cửu long
Chữ ganh chữ đua khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc rồng đua.
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
Cao siêu nạp thật nhiều tiền
deco tốp chín còn mình tốp ten
Bài 4:
Trên trường thế gian đẹp tựa tranh
Cửu Long Tranh Bá kẻ anh hào
Vô số anh hùng tranh sống chết,
Giữa phong vân đổi thay xôn xao.
Cửu Long quyết thắng, chẳng nghỉ ngơi.
Lòng dũng cảm tựa như sóng dữ
Trí tuệ sáng tựa ánh nắng trời.
Bài 5: Kiếm khách vô danh
Trên con đường mịt mù sương gió,
Có một kiếm khách lạc lõng đơn độc.
Ganh gồng với nỗi buồn xa xứ,
Xa xôi ngàn trùng trong đêm thâu.
Ánh mắt khắc khoải nhuốm màu u ám,
Lòng nặng trĩu với gió rét, mưa rơi.
Bao nhiêu năm tháng giang hồ phong trần,
Giờ đây chỉ còn lại một bóng đơn côi.
Bài 6: Tranh bá
Chín rồng tung hoành, gió mây cuồn cuộn,
Tranh bá thiên hạ, bốn bể tung hoành.
Đao kiếm lóe sáng, máu chảy thành sông.
Từng bước tiến lên, bá chủ giang hồ.
Bài 7:
Giang hồ hiểm ác, chốn rừng xanh.
Lục lâm thảo khấu, tiếng dữ danh.
Tay cầm gươm sắc, mắt nhìn xa.
Giết người chẳng cầu danh lợi.
Bài 8: Đao khách vô tích
Đao khách vô tình, chẳng biết thương
Giết người như ngóe, chẳng vấn vương
Lạnh lùng như băng, chẳng biết đau
Tàn nhẫn như sói, chẳng biết sầu
Tiếng kêu thảm thiết, trời đất rung
Máu chảy thành sông, hồn lìa thân
Đao khách vô cảm, chẳng đoái hoài
Một mạng người, chẳng đáng chi ai
Bài 9: asura
Asura hùng mạnh, tung hoành ngang dọc
Với sức quấn hút vô song, không gờ mờ nào địch nổi
Quyết tâm chiến đấu, giành giật gêm mơ
Sever lậu đứng lên lại ngã xuống
Mình chị đứng chấp hết tụi bay
Sống dai như ngóe, bất tử cho đến già
Bài 10: Hám danh hiệu
Trong cuộc đời lắm thị phi
Có kẻ tham danh hiệu vô bờ.
Danh chi như cánh diều cao,
Hiệu như nước chảy chẳng ngừng trôi.
Danh vì Hiệu, Hiệu vì danh
Như bóng với hình, khó dứt tình.
Danh làm mờ mắt nhân sinh
Hiệu làm khô héo trái tình người.
Cho em xin cái danh hiệu chị linh ơi
Nhân vật NinhSát